Cố Yên đã nói rõ rằng cô sẽ không hợp tác với Lư Tuyết Bình, cho cô cửa hàng sử dụng, đơn giản chỉ là không muốn đắc tội cô ta, tục ngữ có câu, thà đắc tội quân tử còn hơn đắc tội tiểu nhân, Lư Tuyết Bình lại là điển hình một kẻ tiểu nhân, cô cần phải đề phòng người này.
Lư Tuyết Bình ngược lại rất có khí phách, cô ta ngạo mạn nói, "Ta cũng không thiếu tiền thuê cửa hàng, nếu Cố tổng không có hứng thú thì xin cáo từ."
Lão bản bà mở hai chai nước ngọt mang đến, Cố Yên đưa cho bà một chai, "Bên ngoài trời nóng bức, uống chút nước ngọt đi."
Lư Tuyết Bình nhìn Cố Yên đưa nước ngọt tới, trong ánh mắt mang vẻ cao ngạo, sắc mặt khó coi "Thứ nước ngọt này chỉ có dân quê mới thích uống, Cố tổng cứ tự mình từ từ mà thưởng thức đi!"
Nói xong, cô ta đứng lên, xách túi rời đi.
Cố Yên cười lạnh, phi! Hơn ba đời dòng dõi nhà ai mà chẳng từ nông thôn đi ra!
Cô thản nhiên ngồi trên ghế, vừa uống nước ngọt vừa nghĩ đến, khi nào đó Lư Tuyết Bình, Diệp Như Phỉ loại người này không có chỗ dựa thì còn có thể ngông cuồng như vậy nữa không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT