Cố Yên đi hỏi thăm, biết Hoàng Thu Oánh không có ở đây mà đang ở phòng phẫu thuật, hai người họ liền không vào nữa, chỉ đứng chờ bên ngoài rồi quay lại.
Cả hai đều im lặng, nhìn thấy bạn tốt ở trong tình cảnh này, ai có thể vui vẻ cho nổi?
Đến gần mười một giờ, Hoàng Thu Oánh mới mệt mỏi trở về. Sản phụ sinh khó, xuất huyết nhiều không ngừng, mẹ chồng sợ tốn tiền nên không cho mổ, đến khi người gần như tắt thở mới chịu đưa vào phòng phẫu thuật. Đứa bé mổ ra là một bé gái, mẹ chồng quay lưng bỏ đi.
Sản phụ vốn đã mất nhiều máu, vất vả lắm mới cứu sống được, thân thể suy nhược đến một giọt nước cũng không có. Chồng cô đi mua một bình sữa, mượn sữa bột của giường bên cạnh cho con ăn tạm.
Chồng cô muốn ngày mai sẽ làm thủ tục xuất viện, nói không có tiền ở lại.
Thực ra, những chuyện thế này Hoàng Thu Oánh gặp rất nhiều ở khoa sản rồi, nhưng cô không hề chai sạn. Mỗi lần nhìn thấy chuyện như vậy, cô vẫn thấy đau lòng.
Cũng chẳng trách Hoàng Thu Oánh lúc nào cũng nghiêm mặt, gần như chẳng khi nào tươi cười. Ngày ngày ở trong hoàn cảnh đó, sao cô có thể cười được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT