Cố Yên chỉ cảm thấy rợn tóc gáy, lại nói, "Đại ca, phiền anh tìm một chỗ trong bệnh viện, xe đỗ ở đây chúng ta không yên tâm lắm."
Bảo vệ nhận tiền, cũng thoải mái, nói, "Vậy đi, cô mở ra cổng bắc đi, chỗ đội tiếp viện đóng quân có chỗ đỗ xe."
"Cám ơn anh, phiền anh lên xe chỉ đường cho."
Bảo vệ lên xe, chỉ huy Cố Yên vòng qua cổng bắc, sau đó lái vào, dừng ở phía sau một dãy nhà ngói. Bảo vệ nói với Cố Yên và các nàng, dãy nhà ngói kia là chỗ đội tiếp viện đóng quân, phía trước có cái cổng vòm tròn, vào trong có cái sân, các cô có thể vào trong chờ.
Cố Yên cùng Vương Á Cầm cảm ơn bảo vệ, khóa xe, hướng cổng vòm tròn mà bảo vệ nói đi tới, vào xem, cả hai đều im lặng.
Dãy nhà ngói này thấp bé, cửa sổ nhỏ hẹp, cửa đều bằng gỗ, có chỗ còn hở, khóa trên cửa đều mới thay, chỉ là cửa thì mục nát. Khóa cũng chỉ phòng quân tử, khó phòng tiểu nhân. May mà bây giờ thời tiết nóng, thời tiết mà hơi lạnh, cửa sổ sẽ lùa gió, đoán là cũng không có tác dụng mấy.
Hoàng Thu Oánh đúng là giỏi khoe mẽ, điều kiện thế này mà cứ nói tốt lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT