Cố Yên đưa tay kéo lại Hà Tiểu Sanh đang xúc động, quay người đối với đám người Hứa San San kia cau mày nói, "Ta không chấp nhặt với trẻ con, nên làm gì thì làm đi thôi."
"Béo tỷ, đừng cản ta," Hà Tiểu Sanh hướng Lư Tuyết Bình mắng, "Không phải ba ngươi lợi hại sao, để rồi xem ngày ba ngươi ngã ngựa xem ngươi có còn vênh váo được không!"
"Mày dám nguyền rủa ba tao, ba mày mới xuống ngựa ấy!" Lư Tuyết Bình gào lên với Cố Yên.
Cố Yên nghe xong liền cười, hóa ra thời đại nào cũng không thể thiếu "đua cha" à!
"Được rồi, đừng đua cha, có bản lĩnh đua xem bản thân mình đi," Cố Yên khinh bỉ nói, "Bỏ cha các ngươi không nói, hiện tại các ngươi có cái sự nghiệp gì?"
Bọn họ ồn ào đến động tĩnh có chút lớn, không ít người ăn xong cơm đi ra, đều muốn nhìn hai mắt, thậm chí còn có người dừng chân quan sát, dần dần người vây xem càng lúc càng nhiều.
Dưới sự vây xem của đám đông, Lư Tuyết Bình đỏ mặt tía tai, "Ai cần ngươi lo!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT