Thẩm Trọng Quang trầm giọng mở lời, "Mẹ, A Thành nói có lý, nhưng ta tuyệt đối không phải vì người khác nói sao mà muốn để mẹ ở lại thủ đô."
Giang nãi nãi thở dài, "Bao nhiêu năm nay con với muội muội sống bên ngoài không dễ dàng gì, mẹ không đoái hoài tới các con, là mẹ không chu toàn trách nhiệm, mẹ ở Tề Nam cũng thường xuyên nhớ đến các con, hận không thể ngày ngày ở cùng các con. Mẹ biết các con hiếu thảo, nhưng trước mắt mẹ thật không cần các con hầu hạ, đợi mẹ lớn tuổi hơn nữa mẹ sẽ đến, được không?"
Con cái hiếu thảo là chuyện tốt, nhưng Thẩm Du Thành nói rất đúng, người già rõ ràng không cần ai hầu hạ, còn cứ thế bị coi là người không thể tự lo, loại cảm giác này có lẽ không dễ chịu.
Trong lòng Thẩm Trọng Quang ngổn ngang, "Vậy thì chờ mẹ khỏe, để lão nhị đưa mẹ về, năm nay Tết Thanh Minh con về, A Thành không phải có đối tượng rồi sao, đến lúc đó con cũng xem một chút, con là bác ruột của nó, chuyện của nó con không lên tiếng, quan tâm là phải rồi."
Trên mặt Giang nãi nãi cuối cùng cũng có nụ cười, "Thế thì đúng, được, A Thành, con mau đi đi, mang đủ tiền chưa, không đủ thì tìm bác cả xin."
"Con có tiền." Thẩm Du Thành áy náy nói, "Bác, xin lỗi, con không nên cãi lời bác."
Thẩm Trọng Quang cười khổ, phất tay với hắn, "Mau đi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT