Vương Đại Hải vội vàng gỡ tay cô khỏi cánh tay mình, tức giận nhỏ giọng quát lớn, "Đừng có lằng nhằng ở bên ngoài, lớn tuổi rồi, để người khác nhìn vào lại cười cho!" 
Vương Đại Hải vừa nói vậy, Đại Hải thẩm càng không chịu được, "Vương Đại Hải, có phải ngươi lại muốn tìm cô vợ trẻ không? Ta nói cho ngươi biết, trừ khi ta chết, nếu không thì, ta thề với ngươi là ngươi không bao giờ có cơ hội đó." 
"Thần kinh à!" Vương Đại Hải bực mình, "Hữu Lễ cứ nói linh tinh vậy thôi, ta già thế này rồi, còn biết xấu hổ chứ." 
Đại Hải thẩm khóc hu hu, "Tôi tạo nghiệp gì thế này, biết thế đã chẳng thà ở nhà trông nom mấy sào ruộng còn hơn." 
Vương Đại Hải tức muốn chết, thấy Đại Hải thẩm vừa khóc vừa gào ầm ĩ không chịu nổi, bèn sải bước về nhà. 
Họ mua một cái TV trong căn nhà thuê này, Vương Hữu Lễ đang xem TV, thấy Vương Đại Hải về thì gọi một tiếng "Cha", rồi hỏi, "Chị Diễm Diễm muốn tiền biếu à?" 
"Muốn cái gì mà muốn," Vương Đại Hải bực mình kéo ghế ngồi xuống cửa, móc thuốc lá trong hộp ra châm một điếu rồi nói, "Hữu Lễ, sau này đừng có nói mấy lời linh tinh đó trước mặt mẹ mày nữa, mẹ mày mà làm ầm lên là không xong đâu." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play