Cố Yên đi vào phòng trong, thấy ngay cái bàn nhỏ mà bà Giang vẫn thường dùng để ăn cơm, trên đó có một giỏ nhỏ đựng bánh quẩy, trứng gà luộc, bánh mè chiên, dưa muối, nhìn thôi đã thấy thèm.
Thẩm Du Thành đang múc cháo, cầm bát quay lại thấy cô, tay không khỏi run lên, bát cháo suýt chút nữa đổ ra ngoài.
Cố Yên lườm hắn một cái, tỏ vẻ khinh bỉ: ghét bỏ à? Ghét bỏ thì dẹp đi!
Còn có một người đàn ông đầu bù tóc rối hơn cô, từ trong phòng dụi mắt bước ra, miệng thì ngáp dài ngáp ngắn nói không rõ, “Bà ơi, cho con ngủ thêm chút nữa có được không, buồn ngủ quá.”
Hắn rõ ràng lớn tuổi hơn Thẩm Du Thành, nhưng trông có vẻ còn trẻ con hơn cả Thẩm Du Thành.
Bà Giang nhỏ giọng nói: “Nửa đêm không ngủ, sáng ra lại không chịu nổi, còn ngủ cái gì nữa, mau dậy ăn cơm, ăn xong rửa mặt cho tỉnh táo.”
“Không ăn có được không?” Thẩm Du Minh ôm cánh tay bà Giang nũng nịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT