"Ngài đưa cho Thẩm Du Thành ăn đi." Những đồ này Cố Yên sao có ý muốn lấy của lão bà đâu?
"Hắn không ăn cái này," Giang nãi nãi đánh giá Cố Yên, "Áo khoác bông này mới mua."
"Đúng ạ, đẹp không?" Cố Yên kéo kéo quần áo.
"Đẹp, bây giờ cũng thịnh hành cái này," Giang nãi nãi nheo mắt nhìn tai cô nói, "Khuyên tai cũng đẹp, chỉ là con còn trẻ quá, đeo trân châu hơi cổ lỗ, ta nhớ hồi trẻ còn cất mấy đôi nụ hoa tuyết, ta không đeo, lát nữa tìm đưa cho con."
Xem đi, người với người thật khác nhau, mẹ Vương Hữu Lễ thì châm chọc khiêu khích quần áo Cố Yên, còn lão thái thái đây không những thấy đẹp mà còn góp ý cho cô.
"Cái này không được," Cố Yên vội vàng nói, "Thật ra bình thường con cũng không đeo mấy thứ này, đôi này là Giang Hà hôm nay đưa qua cho con, nên con đeo thử."
"Tuổi trẻ cứ trang điểm thêm tí nữa là tốt, ta lại có mỗi mình con gái thôi, ta giữ đồ này làm gì, toàn bạc thôi, không đáng bao nhiêu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT