Trương Ngọc Văn sợ hãi đến mức kêu la om sòm, khóc lóc kêu gào: "Tề ca, cứu ta, mau cứu ta với."
"Cái con người này hóa ra từng làm ở chỗ chúng ta, nhưng mà bị ta đuổi việc rồi, cụ thể đuổi thế nào thì ngươi cứ hỏi thăm xem." Tề Thiên thản nhiên nói, "Ngươi đừng nói là bái quần cô, cứ cho là cởi sạch cô ra, ở đây làm chút gì đó, ta đều có thể cho ngươi mượn chỗ."
Phía sau, Trần Khả thấy không chịu được, liền định xông lên trước, bị Thôi Khải Chấn giữ lại.
Trần Khả trừng mắt nhìn Thôi Khải Chấn, Thôi Khải Chấn lắc đầu với cô. Cố Yên nhìn về phía sau một lượt, ánh mắt chạm với Tiểu Tùng, Tiểu Tùng trốn ở phía sau, ra hiệu với Cố Yên, Cố Yên gật đầu với hắn, Tiểu Tùng lặng lẽ chạy ra ngoài.
Hồ Thắng Lợi không nhịn được chửi thề, chỉ vào mũi Tiểu Tề mà mắng: "Ngươi giỏi, Mẹ nó, mặt dày mày dạn mà cũng chơi trò này, được đấy!"
Tiểu Tề cười khẩy: "Ngươi xem, ngươi vẫn là không tin người như vậy, ta nói gì ngươi cũng không tin, nếu thế, còn có gì để nói nữa?"
"Tề ca," Trương Ngọc Văn bắt đầu khóc rống lên, nước mắt lã chã: "Tề ca, cứu em, Hồ Thắng Lợi sẽ đánh chết em mất."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT