"Không sao đâu, cứ lợi dụng đi," Cố Yên không để ý nói, "Chỉ cần đừng nhắm vào quán sủi cảo là được!"
Cố Yên thật sự không quá quan tâm, việc ăn uống cũng không dễ kiếm tiền, quán sủi cảo hiện giờ làm ăn phát đạt là do họ luôn khắt khe về chất lượng, Vương Hữu Lễ cũng khá nghe lời, đều làm theo quy tắc mà họ đặt ra.
Vương Đại Hải mà tự mở quán thì khó nói lắm, nếu như còn thừa, chắc chắn ông ta không nỡ vứt đi, nhất định sẽ để lại bán vào ngày hôm sau. Người ta đâu có ngốc, chuyện này lặp lại một hai lần thì được, chứ kéo dài thì ai mà tin. Vì vậy rất khó nói.
Thẩm Du Thành gật đầu, hắn thật sự nhận thấy ở Cố Yên có rất nhiều điều tốt đẹp, đó là sự rộng lượng, mạnh mẽ, thông minh, tốt bụng.
"Á!" Cố Yên bỗng kêu lên một tiếng, lập tức đứng phắt dậy, "Á..."
Bắp chân phải của cô bị chuột rút, đau lắm, đau kinh khủng!
Cô cắn môi, tức giận bấu chặt ghế, xoay người tại chỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT