Cố Yên thật bực mình hỏi hắn, vì sao không tức giận, Trâu Sĩ Hồng trả lời, bọn họ mắng càng ác liệt thì càng chứng tỏ ta làm càng thành công, nếu như thế thì vì sao còn phải tức giận? 
Nhân tài! 
Lúc trước từ xưởng thép Tề Nam tổng cộng mới lấy về một ngàn tấn hàng, chỉ bán không được, việc này rất nguy hiểm, may mà Trâu Sĩ Hồng này làm việc rất đáng tin, hắn đã đang đàm phán với các xưởng thép khác để có nguồn hàng. 
Cố Yên vừa hy vọng việc này tiếp tục, lại vừa muốn nó chậm lại một chút, cơ sở của họ có đất rộng như vậy có thể thoải mái chứa được nhiều hàng hóa như thế, mấu chốt là tài chính không đủ. 
Điện thoại hết pin rồi, Cố Yên cũng không muốn về, chuyện tính toán sổ sách có Hà Tiểu Sanh quản, cô sắp thành bà chủ chỉ cần khoanh tay rồi. 
Cô ở lại đây quá thoải mái, cùng Hà Tiểu Sanh học lái xe, ăn đồ ngon do dì Triệu nấu, lúc rảnh thì đi dạo, xem người khác sắp xếp hàng hóa, lúc nào buồn chán thì kéo Hà Tiểu Sanh chạy đến bờ Hoàng Hà xem dòng nước, nhìn dòng Hoàng Hà chảy xiết không ngừng, các cô vừa chạy vừa hét trên bãi sông Hoàng Hà, Cố Yên chưa bao giờ cảm thấy cuộc sống lại vui vẻ đến thế! 
Cố Yên học lái xe máy rất nhanh, Hà Tiểu Sanh khen ngợi cô đúng là thiên tài, không cần học đã biết lái, làm sao cô biết, Cố Yên thật ra là một tài xế kỳ cựu đấy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play