Trâu Sĩ Hồng vừa vặn có mặt ở đó, hắn đã đưa chiếc vòng tay bằng vàng ra ngoài, nhưng đường dây điện thoại cần kéo từ thị trấn về, có thể sẽ mất hai ba ngày. May mắn lần trước bọn họ lắp đặt dây điện đã dựng sẵn cột, nếu không kéo dây điện thoại sẽ còn phiền phức hơn. Nhưng phiền phức một chút cũng không sao, có thể lắp là tốt rồi.
Cố Yên lại nói với Thôi Khải Chấn về chuyện giả vờ, Thôi Khải Chấn nói đợi Cố Yên từ căn cứ trở về bọn họ sẽ đến bệnh viện, mọi chuyện đều đã bàn xong, Cố Yên đến thẳng căn cứ, lúc đến nơi thì trời đã tối.
Sau một giờ đạp xe, Cố Yên mồ hôi nhễ nhại, xe còn chưa dừng, Hà Tiểu Sanh đã chạy như bay đến, dang hai tay ôm Cố Yên thật chặt, gọi lớn với cô: "Béo tỷ, Hà Tiểu Sanh ta đã về rồi!"
Cố Yên bị cô ôm đến nhe răng nhăn mặt, "Tiểu Sanh ơi ta sắp khát chết rồi, có thể cho ta uống ngụm nước trước được không?"
Hà Tiểu Sanh buông cô ra, "Để em đi lấy cho chị, em mang sữa bột mạch nha về, em đi pha cho chị một ly, vị quýt ngon lắm."
Nói xong liền chạy đi.
Cố Yên thở phào, nhìn bóng dáng như gió của Hà Tiểu Sanh, cô thật sự không muốn Tiểu Sanh đi đâu, cô ấy về thật tốt. Bây giờ Trần Khả quản tài chính, Hà Tiểu Sanh quản vật tư, đều là người đáng tin, quá tốt!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT