Sau khi Thẩm Du Thành rời đi, Cố Yên có chút thất thần. Ăn cơm xong, cô rửa chén đũa rồi mới đóng cửa hàng sủi cảo về nhà. 
Rất nhiều người từng hỏi cô, "Ngươi một mình sống có cô độc không?" 
Cô độc sao? 
Đôi khi thấy người khác yêu đương, kết hôn, cô cũng thực sự ngưỡng mộ, nhưng rồi sau đó các em lần lượt lập gia đình, cô thấy họ cãi nhau vì quan hệ mẹ chồng cô dâu, lo lắng vì vấn đề con cái, đến khi bước vào tuổi trung niên, quan hệ vợ chồng cũng nảy sinh vấn đề, cô lại cảm thấy một mình vẫn tốt hơn. 
Nhưng hôm nay, Cố Yên trong lòng có chút hụt hẫng, vì mấy lời nói lãnh đạm của Thẩm Du Thành, và cái thái độ vội vã rời đi của hắn mà hụt hẫng. 
Trong gió đêm đã có chút hơi lạnh, Cố Yên đi rất nhanh. Lúc đi ngang qua công viên thanh niên, cô chạy vào chạy vài vòng, đợi trên người có chút mồ hôi mới về. 
Chạy vài vòng, cô cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều, vận động quả nhiên có thể giải tỏa áp lực. Trên đường chạy bộ về nhà, cô phát hiện lão bà Giang đã cắm chốt cửa, dựa vào ánh đèn đường xem đồng hồ đeo tay, đã mười giờ rưỡi, chắc Giang lão bà cho rằng cô không về nên mới khóa cửa. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play