Cố Yên muốn khóc thật sự, không phải giả vờ!
Vừa nãy cô ta mang cái bộ dạng như vậy, đích thị là bà chằn rồi, Thẩm Du Thành sẽ nhìn cô như thế nào đây?
Thẩm Du Thành mặc không nhiều, bên trong là áo sơ mi, bên ngoài là áo khoác màu xám đậm, dáng người thẳng tắp, tuấn tú lịch sự, đẹp không chịu nổi.
Cố Yên đi tới, cổ không khỏi rụt lại, "À, Thẩm chủ nhiệm, sao ngài lại tới đây?"
Thẩm Du Thành hơi nhếch khóe môi, may mà hắn tới, nếu không làm sao biết được cô lại có một mặt hùng hổ như vậy?
Thẩm Du Thành không cười thì thôi, hắn cười một tiếng Cố Yên càng thêm xấu hổ, còn có thể làm sao nữa, đành phải gượng gạo thôi!
"Lão nhân bảo ta mang đồ cho ngươi," Thẩm Du Thành giọng nói có chút ý cười, "Là một ít đào, ngươi nhớ ăn đấy, đừng để hỏng. Còn áo len là ta mua cho lão nhân, lão nhân chê màu sắc sặc sỡ, ta nói đổi lại, lão nhân nói cho ngươi, nên ta mang tới."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT