"Con đi học không xin nghỉ được." Hai mẹ con chưa bao giờ ăn ý như thế: "Để anh trai con đưa con đi đến trường/Để anh đưa em đến trường trước."
Lâm Tiếu tự hỏi tại sao trẻ con đều khổ như vậy, tại sao người lớn đều hư như thế?
Lữ Tú Anh đã làm việc trong xưởng ngày này qua tháng khác cũng ngót nghét mười năm. Nhưng vì ngày nào cũng làm công việc giống nhau, quá mức tầm thường nên bà chưa từng chụp bức ảnh nào.
Ngày làm việc cuối cùng ở phân xưởng, dì Đỗ và Lâm Dược Phi cùng chụp ảnh cho Lữ Tú Anh.
Người trong phân xưởng nhìn thấy Lâm Dược Phi thì hơi ngạc nhiên, trộm bàn tán: "Con trai của Lữ Tú Anh trông không giống với lời bàn tán nhỉ."
"Hừ, gối thêu hoa, nhìn bên ngoài có vẻ tốt, nhưng bà không thấy được bên trong như thế nào đâu."
"Nhưng thằng bé có lòng đến đây chụp ảnh cho mẹ nó. Đây không phải là một đứa trẻ rất có hiếu sao? Còn tìm ở đâu xa nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play