Nhưng khi Lâm Tiếu nhớ tới lời nói của Triệu Hiểu Long ở ga tàu hỏa, nếu như cậu đã nói như vậy thì chứng tỏ cậu đã biết chuyện này từ trước, hơn nữa còn chuẩn bị sẵn sàng tới trường trung học số một để học!
Lữ Tú Anh nhìn thấy Lâm Tiếu nhăn hàng lông mày nhỏ, nét mặt khó hiểu, bà lên tiếng hỏi: “Vậy con sẽ đồng ý chứ? Con không cần phải trọ ở trường, ngày nào con cũng có thể trở về nhà.”
Lâm Tiếu do dự: “Con...”
Tin tức này tới quá sức đột ngột với cô.
Cô vẫn cho rằng mình còn phải tiếp tục học tiểu học thêm hai năm nữa, tiếp tục làm bạn học với Vương Hồng Đậu, Diệp Văn Nhân và Trần Đông Thanh thêm hai năm.
Sau khi lên lớp năm, cô có thể thay phiên trực ở cổng trường.
Lâm Tiếu nhớ tới hồi lớp hai cô đã vô cùng mong ước được đứng trực ở cổng trường, cô cảm thấy nhiệm vụ đó cực kỳ oai phong! Đương nhiên sau khi lên lớp bốn, cô đã không còn ngây thơ không như hồi còn học lớp hai nữa, cô cảm thấy nhiệm vụ trực cổng trường phải chịu nỗi cực khổ của mùa đông lạnh lẽo và mùa hè nắng nóng, nhưng cho đến tận bây giờ Lâm Tiếu vẫn còn nhớ rõ tâm trạng chờ mong của mình khi cô đang học lớp hai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play