Lâm Dược Phi bảo Lâm Tiếu tự đi trao đổi với thầy Đào và cô Lưu việc này.
Giờ ra chơi Lâm Tiếu đến văn phòng giáo viên, nói với thầy Đào và cô Lưu rằng mình chuẩn bị viết một bài luận văn về phương pháp tính nhanh, mắt hai thầy đều sáng lên.
Cô Lưu đập tay lên trán: “Sao mình lại không nghĩ ra nhỉ!”
Thầy Đào thay giáo viên muộn, không biết Lâm Tiếu tự sáng tạo ra phương pháp tính nhanh, cô giáo Lưu biết về nó, sao trước đây cô lại không nghĩ ra nhỉ?
Thầy Đào cũng tỏ ra rất vui mừng, đúng là “sơn trùng thủy phúc nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.” Thầy ấy vốn tưởng rằng bài luận văn của Lâm Tiếu không thể viết được, không ngờ là đổi sang nội dung khác lại có thể viết được rồi.
Lần này Lâm Tiếu viết rất nhanh, chỉ mấy ngày thôi là đã viết xong nộp cho thầy Đào.
Sau khi Lâm Dược Phi biết chuyện, anh nở nụ cười vui mừng: “Bản thảo đầu tiên đã viết xong nhanh thế à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT