Khi đó Lữ Tú Anh còn trẻ, cha Lâm Tiếu vẫn còn. Khi bà mang thai Lâm Tiếu thì năm ấy Lâm Dược Phi được chín tuổi, còn chưa làm chuyện gì quá đáng, nhưng mà nghịch, rất nghịch, nghịch đến làm người ngứa răng.
Khi đó trong trường học lộn xộn, không ai học tập, Lâm Dược Phi với tràn đầy tinh lực không chỗ tiêu hao, đều dùng tất cả ở trên việc nghịch ngợm gây sự.
Mỗi ngày không bị cha đánh cho một trận thì ngày đó sẽ không qua được.
Bởi vậy từ ngày đầu tiên Lữ Tú Anh biết bản thân mang thai, hai vợ chồng đều mong sao mong trăng, ngóng trông trong bụng là một bé gái.
Tất cả đồ mà Lữ Tú Anh chuẩn bị đều là để cho bé gái dùng, không phải hồng nhạt thì lại là màu đỏ.
Khi đó bà cảm thấy lụa đẹp, tuy rằng đắt một chút, nhưng vẫn cứ muốn cho con gái trong bụng dùng những thứ tốt nhất.
Không biết có phải tâm lý lặp lại ám chỉ kết quả hay không, mà Lữ Tú Anh càng mang thai lâu hơn, càng tin tưởng vững chắc trong bụng mình chính là con gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT