Lâm Tiếu dùng đất sét nặn một ngôi nhà, nặn một con chó con, nặn một con chó con rất giống với Tiểu Hoàng, cầm trong tay đưa cho Tiểu Hoàng xem.
Tiểu Hoàng tưởng Lâm Tiếu muốn cho nó ăn cái gì nên há miệng muốn nuốt xuống, Lâm Tiếu vội vàng rút tay về, nắm chặt lấy đất sét: "Tiểu Hoàng, cái này không thể ăn được, nó không phải đồ ăn cho em."
Tiểu Hoàng vẫy đuôi bỏ đi.
Lâm Tiếu mở hai tay ra xem, đất sét đã bị cô bóp bẹp, cô vội vàng tách các màu khác biệt bên trong ra, rồi thở dài: "Tiểu Hoàng ngốc quá."
Mình nặn Tiểu Hoàng sống động như vậy, Tiểu Hoàng cũng không phát hiện cái cô nặn ra chính là nó, mà chỉ biết ăn.
Lữ Tú Anh nhìn thấy đất sét của Lâm Tiếu mới lạ nên nhìn rất lâu. Lâm Tiếu rủ mẹ cùng nặn đất sét với mình, Lâm Tiếu nặn ngôi nhà, Lữ Tú Anh nặn một cái cây to, Lâm Tiếu nặn một con chó con, Lữ Tú Anh nặn con chim nhỏ.
Tay của Lữ Tú Anh khéo léo hơn Lâm Tiếu rất nhiều, Lâm Tiếu nặn rất tự do phóng khoáng, phải liên tục đoán mới có thể biết là đang nặn cái gì. Lữ Tú Anh nặn ra lại là một bức họa tỉ mỉ, mọi chi tiết đều được xử lý vô cùng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT