Lâm Thanh Hải quay mặt đi, lau nước mắt cho cô ta và cười khẩy nói: “Việc này không liên quan gì đến em, chỉ tại anh ta kém cỏi, chọc giận người khác mà thôi.”
Vì muốn hoàn thành tâm nguyện của Diệp Uẩn Thanh nên đương nhiên anh ta đã hỏi thăm mọi chuyện rõ ràng.
Mặc dù việc Hoắc Tranh bị Phùng phu nhân bắt đi là bí mật và nhà họ Hoắc cũng giấu kín như bưng nhưng người ngoài cũng không phải kẻ ngốc, luôn có một số ít người biết được đêm đó Phùng phu nhân xuất hiện ở nhà họ Phùng cùng với tác phong hành sự của bà ta, thêm vào đó là việc Hoắc thị có thêm mười mấy dự án, người sáng suốt suy nghĩ một chút liền có thể hiểu được nguyên nhân.
Mọi người sẽ không thảo luận công khai vì sợ xúc phạm đến nhà họ Hoắc, nhưng trong lòng họ đều ngầm hiểu và không nói ra.
“Chọc giận người khác?” Diệp Uẩn Thanh bối rối chớp mắt, bàn tay nhỏ nhắn yết ớt đặt trên cánh tay anh ta, vội vàng nói: “Anh nói cho em biết đi, Thanh Hải, anh hãy nói cho em biết, A Tranh đã chọc giận ai, chẳng lẽ là chị gái em?” Cô ta kinh hoảng lắc đầu, “Không, chắc hẳn là không phải rồi.”
“Chị gái em?” Lâm Thanh Hải nhạy bén bắt được cái tên này, nghi hoặc nói: “Hoắc Tranh từng chọc giận Diệp Uẩn Ninh à?”
Diệp Uẩn Thanh khịt mũi, nói một cách thành thật và ngây thơ: “Cách đây một thời gian, trợ lý của A Tranh đột nhiên bắt cóc chị em, may mà không thực hiện được, chị em vẫn bình yên vô sự. A Tranh nói chuyện này không liên quan đến anh ấy, em tin anh ấy. Em cũng gọi điện cho chị để giải thích nhưng chị không
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT