Cảnh Nhạc Dương lau bụi bẩn trên mặt, không hề để bụng mà liếc mắt một cái: “Cô gái hung dữ, cô là ai vậy? Xấu thật đấy.”
Tất nhiên Julie không thực sự xấu xí, ngược lại cô ấy còn xinh đẹp, quyến rũ, lạnh lùng và quý phái. Nhưng dù có xinh đẹp đến đâu thì cô ấy cũng không phải là gu của Cảnh Nhạc Dương. Cậu ta thích kiểu người yếu đuối, vô hại như một chú thỏ nhỏ nên chỉ cần nhìn thấy Julie liền vô thức cảm thấy không vừa mắt.
“Cảnh Nhạc Dương, nếu mắt anh bị mù thì đừng có dùng đến nữa, anh nói ai xấu đấy!” Julie ném cây gậy xuống chân cậu ta như muốn trút giận, cô tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng.
“Ông đừng nói nữa,” Lam Tử Quân vội vàng kéo tên bạn mất trí nhớ của mình sang một bên, “Ông thật sự bị mất trí nhớ và không nhớ cô ấy là ai à?”
Cảnh Nhạc Dương không kiên nhẫn nói: “Chẳng lẽ còn mất trí nhớ giả được à, với lại việc cô ta là ai có quan trọng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT