Dưới ô, Ôn Thời ngước nhìn Giang Trì Ấp, định đưa tay nhận chiếc ô từ tay anh nhưng lại bị anh né tránh.
"Anh biết Ôn lão sư lo lắng cho anh, nhưng tay anh chỉ bị thương, chứ không tàn phế đâu." Anh mỉm cười nói.
Ôn Thời hơi bực bội liếc nhìn anh, khẽ chun chun mũi: "Ai thèm lo lắng cho anh chứ!"
Giang Trì Ấp chỉ cười không nói, dùng tay còn lại choàng lên vai cô.
Ôn Thời nhìn tay anh trên vai mình, ngước lên nhìn anh, ánh mắt thoáng lóe sáng.
Ban đầu, cô còn lo rằng ở bên nhau sẽ có chút ngượng ngùng, nhưng kỳ lạ là mọi thứ cứ diễn ra thật tự nhiên.
Chẳng lẽ đây là điều mà người ta gọi là "nước chảy thành sông"?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play