Thấy Ôn Khải Minh đi tới, Ôn Thời khẽ đảo mắt đầy chán ngán, thầm nghĩ ‘Lại đến tìm chuyện đây mà.’
Quả nhiên, câu đầu tiên của Ôn Khải Minh là: “Sao tới trễ vậy? Còn ngồi đó làm gì? Không mau đứng dậy theo bố ra chào hỏi mọi người à?”
Ôn Thời vốn không thích xã giao, lập tức lắc đầu: “Không đi.”
“Con!” Ôn Khải Minh nhíu mày, khuôn mặt gầy gò lộ rõ vẻ bực bội. Ông nghiến răng, cố nén cảm xúc, kiên nhẫn nói: “Anh trai con thương con như thế, giờ anh ấy bận quá không làm hết việc, con giúp anh ấy một chút chẳng phải nên làm sao?”
Nghe ông nhắc đến anh trai, Ôn Thời lườm ông một cái, miễn cưỡng đứng dậy, đưa chăn cho Tiểu Mạnh: “Con chỉ làm vì anh trai thôi!”
Ôn Khải Minh nghe vậy cũng lườm lại cô một cái, nhưng vẫn đưa tay ra.
Ôn Thời khoác tay ông, cha con họ mặc kệ trong nhà thế nào, khi đối diện với khách khứa liền đổi thành vẻ mặt tươi cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play