Lư Minh ngồi xuống bên cạnh Giang Trì Ấp, thở hổn hển: "Tìm cậu mệt chết được, tôi đến phim trường thì đạo diễn Chu bảo cậu đã về, tới khách sạn thì khách sạn nói cậu đã trả phòng, mãi đến khi nhắn tin cho Tiểu Mạnh mới biết cậu đang đi ra sân bay."
Thấy anh ta thở đến phát mệt, Giang Trì Ấp đưa cho anh ta một chai nước: "Uống chút nước trước đi."
Lư Minh nhìn anh, hốc mắt lập tức đỏ lên: "Trì Ấp, quả nhiên cậu vẫn coi tôi là bạn. Tôi biết tôi là kẻ khốn kiếp, nhưng nếu không xử lý chuyện của Lâm Tuyết Nhi cho xong, tôi thực sự không còn mặt mũi gặp cậu nữa."
Càng nói, anh ta càng xúc động: "Tôi thật sự bị ma xui quỷ khiến, nghĩ lại, tôi còn không dám tin những gì mình đã làm. Hai ta đã cùng nhau đi từng bước suốt bao năm qua, bao nhiêu tình nghĩa như thế này. Nếu không có cậu, tôi còn là gì chứ, đúng là kẻ khốn kiếp không thể cứu nổi…"
Giang Trì Ấp vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh lắng nghe anh nói, nhưng Ôn Thời lại không nhịn nổi, đạp vào bàn một cái, giọng lạnh băng: "Im đi, ồn chết đi được!"
Lư Minh sững người, nghẹn lời, ngớ người một lúc lâu mới nhận ra đây là Ôn Thời.
"Cô ấy, cô ấy bị làm sao vậy?" Lư Minh rụt người lại gần Giang Trì Ấp, thấp giọng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT