Sau khi mở lời, Ôn Thời đã có chút hối hận.
Cô vẫn luôn nhớ lời mẹ từng nói rằng anh sống một mình trong khách sạn, không có ai chăm sóc. Cô tưởng tượng cảnh anh lủi thủi trở về khách sạn, cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, cho rằng thay vì vậy anh có thể đến nhà cô làm khách, ít nhất cũng được ăn một bữa cơm nóng.
Ý định ban đầu của cô là tốt, nhưng cô lại quên mất rằng làm khách nhà người khác vốn là một việc khá tốn sức. Thà để anh về khách sạn nghỉ ngơi còn hơn.
Nghĩ lại, anh là một đại ảnh đế, sống ở khách sạn năm sao, muốn ăn gì mà không có, chẳng lẽ lại thiếu một bữa cơm nhà cô sao?
Nhưng đối với Giang Trì Ấp, anh đúng là thiếu, vô cùng thiếu!
Vậy nên, anh đồng ý một cách cực kỳ nhanh chóng, sợ rằng nếu chậm một giây, Ôn Thời sẽ nói gì đó để hủy lời mời.
Nghe anh đáp ứng nhanh chóng như vậy, Ôn Thời thoáng sững sờ, rồi nở một nụ cười rạng rỡ: "Vậy cùng đi thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT