Ngày hôm sau, Cao Hàn gửi Hỏa pháp khí đi cho Thái Tinh, đồng thời treo hai thanh pháp khí còn lại lên linh võng, đều là hỏa thuộc tính pháp khí, giá cả đều đồng nhất là hai trăm vạn .
Dưới tình huống bị hắc, vẫn bán được một thanh pháp khí, thoạt nhìn không chịu ảnh hưởng. Hạc Vân Phong tức giận đến hộc máu khi thấy cửa hàng của Cao Hàn, chờ đơn đặt hàng ra rồi mới xem ai là người đối nghịch với hắn.
Đến chiều, đơn đặt hàng ra, kết quả là trạng thái nặc danh, Hạc Vân Phong thực sự tức ói máu.
Linh Võng có một điểm rất tốt, đó là bảo vệ quyền riêng tư của người dùng. Chỉ cần nặc danh, nếu bản thân không nói, người khác vĩnh viễn sẽ không biết.
Hạc Vân Phong không thể không thay đổi kế sách, biến chuyện này thành Cao Hàn tự biên tự diễn, dù sao khách hàng cũng không muốn gây rắc rối, sẽ không cố tình nhảy ra làm chứng cho Cao Hàn.
Dưới sự thao thao của hắn, chưa đến một ngày, sự kiện ở khu tân nhân trở thành đề tài nóng nhất. Chỉ cần là người mới vào Linh Võng, nhìn thấy nội dung thiệp, đều sẽ tránh, cửa hàng của Cao Hàn lưu lượng giảm rõ rệt.
Thái Tinh Hỏa vì thế mà đứng về phía Hàn, trong thiệp đã đấu với Hạc Vân Phong một trận lớn, ngược lại bị Hạc Vân Phong chế giễu rằng liệu hắn có nhận lợi lộc gì từ Cao Hàn hay không.
Trưa hôm đó, Thái Tinh Hỏa nhận được pháp khí do Cao Hàn gửi. Nhìn thấy pháp khí ấy, tâm trạng lo lắng của hắn cuối cùng cũng dịu lại.
Sau khi lập khế ước, mọi thông tin về pháp khí ùa vào đầu, đây là một thanh vũ khí thuần túy công kích. Hắn càng thêm xác định rằng 150 vạn là giá trị thực tế của nó, trong lòng vô cùng cảm kích Cao Hàn, vì hắn biết rằng bán pháp khí này với giá hai trăm vạn cũng không quá đáng.
Phòng ngự pháp khí dễ tìm vì dễ chế tạo hơn, phù chú cũng không khó vẽ. Pháp khí cần công kích rất khó tìm, đặc biệt là chất lượng pháp khí thường thường. Pháp khí phòng ngự và công kích kết hợp rất khó tạo, nếu khí sư không có thực lực mạnh. Đây là lý do tại sao trên thị trường xuất hiện rất ít pháp khí trung cấp có chất lượng thường.
Thái Tinh Hỏa thật sự rất cảm kích Cao Hàn, hắn xác thật nhặt được tiện nghi.
“Chủ quán, Hạc Vân Phong thật quá đáng. Vốn dĩ trong thiệp mỗi ngày còn có hơn trăm lượt khách, hiện tại bị hắn làm hại chỉ còn mười mấy.” Thái Tinh Hỏa không tức giận vì Hạc Vân Phong mắng mình, hắn càng tức giận vì Hạc Vân Phong nói như vậy về chủ quán.
“Không sao cả.” Cao Hàn không để ý, hắn chỉ cần pháp khí của mình không kém đến mức không bán được, tổng hội sẽ có người biết hàng tới.
Thái Tinh Hỏa trở về cửa hàng, nhìn thấy các pháp khí mới, trong mắt không tự chủ được hiện lên một tia cực kỳ hâm mộ, là thanh pháp khí chất lượng hạ cấp.
Vừa thấy thuộc tính, không phù hợp , hắn liền mất đi ý niệm hâm mộ.
May mắn thay, lần trước để đủ 150 vạn, hắn đã nợ một khoản lớn, đến bây giờ còn chưa trả xong.
Không biết ai có vận may lớn như vậy, lấy được hai thanh pháp khí, chiếu theo Hạc Vân Phong làm ra trận trượng, trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn không thể, Hạc Vân Phong nhất định sẽ rất đắc ý, cảm thấy đó là công lao của mình.
Thái Tinh Hỏa không cam lòng, hắn cảm mình nên làm điều gì đó cho chủ quán.
……
Cao Hàn vừa được tiền từ pháp khí liền đi phố cũ, lại mua một lượng lớn phù cùng luyện khí tài liệu. Mấy ngày trôi qua, bên người phù chú hóa thành tro tàn càng ngày càng nhiều, 150 vạn lại tiêu tốn chỉ còn lại có số lẻ. Tin tức tốt là thương thế của hắn ít nhất đã khôi phục chín phần, thực lực cũng lên đến một bậc đỉnh, chỉ có thêm khí, liền có thể đột phá nhị cấp.
Nghĩ vậy, khuôn mặt lạnh lùng của Cao Hàn lộ ra một tia nhàn nhạt buồn rầu. Nơi phụ cận linh khí đã bị hắn hấp thu đến một giọt không dư thừa, dù dùng phù chú cũng không thể ngưng tụ ra thêm linh khí.
Muốn khôi phục và đột phá thêm, chỉ có thể tìm một nơi có linh khí đậm đặc hơn, nhưng trong tình huống hiện tại, còn nơi nào có linh khí tương đối nồng đậm hơn không?
Lúc đó, hắn không biết Linh Võng lại vì hắn mà nhấc lên một trận gió tanh mưa máu.
Hạc Vân Phong rất bực bội, hắn muốn bôi đen chính chủ, trừ lần trước cho hắn một cái chữ, sau đó không còn xuất hiện, ngược lại bị Thái Tinh Hỏa quấn lấy. Hắn phát thiệp, người này liền chạy đến thiệp vì đối phương đính chính thanh danh, còn đăng tải bản thân mua sắm pháp khí, quả thực âm hồn không tan.
Không sai, hắn đã biết người mua sắm pháp khí Cao Hàn chính là Thái Tinh Hỏa. Hắn không phải sợ Thái Tinh Hỏa dây dưa, mà là chính chủ không xuất hiện, làm hắn cảm thấy mỗi một quyền đánh ra thất bại. Lo cảm giác này thật không dễ chịu, tựa như ngươi đang diễn kịch một vai, đối phương lại đối với ngươi xa cách.
“Mẹ kiếp, hôm nay ta liền đặt lời nói ở đây, nếu Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư cửa hàng lại bán ra một thanh pháp khí, ta sẽ ăn máy truyền tin.”
Cao da chó Thái Tinh Hỏa khi thấy câu này , không bao lâu, nhanh chóng nhắn lại, “Chủ quán không cần ngươi đem truyền tin ăn, chỉ cần ngươi thề sẽ không nhằm vào chủ quán là được.”
“Đại gia mau đến xem chân chó đệ nhất thiên hạ, không có gì ngạc nhiên khi gọi Thiên Hạ Đệ Nhất Khí sư, ta chưa từng thấy ai chân chó như vậy, ngươi rốt cuộc nhận được bao nhiêu lợi ích Ám Ô mà tích cực tẩy trắng cho hắn?” Hạc Vân Phong chế giễu trả lời.
Ám Ô là danh trên mạng của Cao Hàn, cũng là danh của hắn ở kiếp trước.
“Không phải tẩy trắng, chủ quán vốn dĩ đã là bạch, không cần phải tẩy.” Thái Tinh Hỏa thành khẩn trả lời.
Hạc Vân Phong nhìn thấy tin nhắn này, khóe miệng run rẩy, ai mà cùng ngươi thật sự thảo luận chuyện này.
Đúng lúc này, một tin nhắn lại khiến họ chú ý.
“Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư cửa hàng lại bán ra một thanh hạ cấp pháp khí, chẳng lẽ chủ quán quảng cáo pháp khí là thật?”
Hạc Vân Phong không màng Thái Tinh Hỏa, lập tức chạy tới cửa hàng của Cao Hàn xem, phát hiện hai thanh pháp khí đã biến thành một thanh, sắc mặt lập tức thay đổi. Hắn phảng phất cảm giác được tiếng bạch bạch bạch vang lên trên mặt mình, có chính mình trước mặt mọi người đã lập lời thề.
Hạc Vân Phong run rung mà mở thiệp ra, chuẩn bị xóa thiệp, nhưng phát hiện phía dưới đã có rất nhiều người dùng mới và cũ lên tiếng, không xóa được. Linh Võng có một quy tắc, một khi số người dùng tiếng vượt quá mười, không cho xóa thiệp.