Tô Chu Hà sau khi rời khỏi chỗ của Tống Minh Minh cũng không về nhà, lúc này cậu ta đang đứng trước cửa căn chung cư của Cao Hàn. Ban đầu, T Chu Hà còn tưởng rằng Cao Hàn sẽ bảo mình gửi pháp khí qua chuyển phát nhanh tức thời.
Ngay từ đầu, Cao Hàn không muốn để lộ thân phận, nên Tô Chu Hà cho rằng đối phương sẽ tiếp tục giữ bí mật. Không ngờ lúc nãy Cao Hàn lại gửi qua một địa chỉ, nói Tô Chu Hà mang đến.
Lạch cạch tiếng khóa cửa mở raTô Chu Hà vừa định ngẩng đầu ch hỏi, lại phát cửa mở ra là ở nhà đối diện.ô Chu Hà theo bản năng liếc mắt nhìn, lập tức đứng.
“Đến đưa đồ cho Cao Hàn à?” Chung Ly Đình Châu cất giọng hỏi, thanh âm vang lên ở hành lang trống trải, vừa mơ hồ lại tao nhã.
Một người đàn ông dù ở nhà cũng đội mũ lưỡi trai, nhưng đây cũng không phải trọng điểm. Trong dãy hành lang u tối sự tồn tại của anh ta giống như được ánh đèn trên sân khấu chiếu vào, tạo nên một loại hấp dẫn khó tả. Bên dưới chiếc mũ lưỡi trai là một đôi mắt đen sâu thẳm mang chút lười biếng. Người đàn ông chỉ lạnh lùng dựa vào vách tường, khuôn mặt với tỉ lệ hoàn mỹ kia trông không khác gì một tác phẩm nghệ thuật, vô cùng mỹ lệ do thượng đế tạo ra.
Tô Chu Hà trước khi đến đây cũng không nghe Cao Hàn nhắc gì tới người đàn ông này, cho nên tưởng anh ta là bạn của Cao Hàn. Đang định mở miệng chào hỏi, thì cửa nhà Cao Hàn ngay lúc này mở ra.
“Tô Chu Hà?”
Tô Chu Hà quay đầu, bất ngờ đối diện với khuôn mặt có giá trị nhan sắc không thua kém gì so với người đàn ông kia. Nhưng trái ngược với Chung Ly Đình Châu khí chất của Cao Hàn lại thuộc dạng lãnh đạm, sắc bén.
“Là Cao tiên sinh phải không?” Tô Chu Hà khôi phục lại tỉnh táo, không xác định hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT