Cao Hàn trở lại Thanh Thị vào ngày hôm sau, đem đơn hàng người đầu tiên mua pháp khí gửi đi , buổi chiều liền tới Đường gia, hôm nay là ngày hắn cùng Đường Chấn Bình hẹn gặp.
Đường Chấn Bình cả nhà đều có mặt, Đường Tâm Ngữ không giống như trước đây, vừa thấy Cao Hàn liền khó dễ hắn, ngược tươi cười đứng ở cửa nghênh đón.
Trong lòng Cao Hàn lập tức cảnh giác, không biết Đường Chấn Bình lại tính toán làm gì cho đến khi ngồi xuống, hắn mới biết được Đường Chấn Bình lần này có trong tay bài gì.
“Cao Hàn, một năm trước cữu cữu đưa ngươi đến Thanh Thị, không cho ngươi liên lạc với dưỡng phụ mẫu của ngươi, ngươi hẳn là không ghi hận cữu cữu đi. Cữu cữu rốt cuộc cũng là vì tốt cho ngươi .” Đường Chấn Bình cười tủm tỉm mà mở miệng.
“Ngài là cữu cữu, ta làm sao có thể ghi hận cữu cữu.” Cao Han rũ mắt xuống, cơ bản đã biết mục đích của Đường Chấn Bình, trong mắt hiện lên nhàn nhạt sát ý .
“ Không ghi hận thì tốt, năm qua, cữu cữu cũng biết rất xin lỗi ngươi. Để bồi cho ngươi, cữu cữu đã cố ý đón dưỡng phụ mẫu của ngươi tới đây. Hiện tại họ hẳn đã đến khách sạn. Sau bữa cơm này, ngươi hãy suy nghĩ kỹ, sáng mai đi thăm họ. Một năm không gặp, chắc ngươi cũng rất nhớ họ.” Đường Chấn Bình gắp cho hắn một chiếc đũa thức ăn, đó là loại mà nguyên chủ không thích ăn. “Mấy ngày tới hãy ăn nhiều một chút, đưa dưỡng phụ mẫu của ngươi ra ngoài chơi một chút .
Nghe rỏ ràng là uy hiếp, Cao Hàn nheo lại đôi mắt. Đường Chấn Bình kêu hắn về, quả nhiên không có khả năng là chuyện tốt, cư nhiên đem nguyên chủ dưỡng phụ dưỡng mẫu đưa tới.
Này bữa cơm trừ bỏ Cao Hàn, Đường gia bốn người đều ăn thật sự vui vẻ.
khi đưa Cao Hàn ra cửa phía trước, Đường Chấn Bình còn vỗ vỗ bờ vai của hắn, lời nói thấm thía nói: “Chờ bồi xong dưỡng phụ dưỡng mẫu ngươi , cậu cháu hai ta lại tụ tụ, hảo hảo nói nói những lờ trong lòng , đêm nay gọi tài xế đưa ngươi trở về đi.”
Cao Hàn cụp mi rũ mắt, rõ ràng cảm nhận được Đường Chấn Bình tạo ra áp lực trên người hắn, không ngừng đè nặng lên vai. “Ta đi đây, cữu cữu.”
Đường Chấn Bình cười gật đầu, nhìn xe huyền phù chở Cao Hàn rời đi. Ý cười trong mắt ông dần tan đi, cuối cùng hóa thành một mảnh băng lạnh.
Đêm nay cuộc gặp có tác dụng cũng tốt, nếu không có tác dụng, vậy không thể thiếu việc phải dùng đến thủ đoạn. Dù sao đó là cháu ngoại trai của ông, không đến mức này, ông cũng không muốn xé rách mặt.
Tài xế của Đường gia đưa Cao Hàn đến dưới lầu chung cư, quay người lại, Cao Hàn sắc mặt trầm như nước.
……
Nguyên chủ dưỡng phụ dưỡng mẫu bị Đường Chấn Bình sắp xếp ở khách sạn do Đường gia đầu tư, trú trong phòng tổng thống xa hoa. Hai vợ chồng tuy đã từng ở đây, nhưng vẫn cảm thấy không tự nhiên.
"Quyên Nhi, ngươi nói xem Đường Chấn Bình vì sao đột nhiên đón chúng ta? Có phải Tiểu Hàn ở nhà hắn gặp chuyện gì không? Hơn nữa, hắn vốn không cho chúng ta liên lạc với Tiểu Hàn, lần này thay đổi ý định, có phải đang tính toán điều gì không?" Người Trung niên với khuôn mặt hiền hậu xoay quanh lão bà hỏi không ngừng, hoàn không nhìn ra ông từng là thương nhân trải qua nhiều thăng trầm trên thương trường.
“Ngươi có phiền hay không?” dưỡng mẫu vẫn còn phong vận, hơn bốn mươi tuổi nhưng thoạt nhìn giống ba mươi tuổi, bị Cao phụ ồn ào đến mức phiền chết, đôi mắt phượng trừng qua.
Cao phụ cười hắc hắc, bị mắng còn chẳng biết xấu hỗ, tiến đến trước mặt nàng, vỗ nhẹ lưng lão bà, “Đừng tức giận a, tức giận hại thân trên mặt dễ dàng xuất hiện nếp nhăn. Ngươi xem, khóe mắt đều mọc ra một cái nếp nhăn, sau khi trở về nhất định phải hảo hảo dưỡng da.”
Cao mẫu vừa muốn mắng hắn, đột nhiên ngơ ngác nhìn ra cửa, ánh mắt nhanh chóng phiếm nhàn nhạt thủy quang, một phen đẩy Cao phụ ra, đi đến trước mặt Cao Hàn , trực tiếp ôm lấy hắn, “Con của ta, gầy thật gầy, Đường gia đám kia vương bát đản, lúc trước nói tốt đem ngươi đi, sau khi trở về sẽ hảo hảo chiếu cố ngươi, nhưng cư nhiên đem ngươi dưỡng đến gầy như vậy g, nếu không phải…… Lão nương nhất định không buông tha bọn họ.”
Cao Hàn cả người cứng đờ, trừ bỏ ký ức bộ dáng khi còn nhỏ , hắn đã rất ít cùng người như vậy thân cận, càng đừng nói ôm, Cao mẫu trên người có độ ấm, còn nói chuyện khi nhiệt khí, gắt gao bao vây lấy hắn, xa lạ không được tự nhiên , đồng thời lại làm hắn giống như trở lại cơ thể mẹ ấm áp.
Cao Hàn trong lòng thở dài một tiếng, đây là cảm giác có người quan tâm sao.
"tạp Nhi tạp nhi " Cao phụ đứng ở phía sau Cao mẫu, cười ngây ngô, đầu cằm không thể không để lên vai Cao mẫu, nhìn Cao Hàn, phụt 1 tiếng, nước miếng phun đến trên mặt hắn, "Ngươi hiện tại bộ dáng trông rất đẹp."
Cao Hàn sờ mặt, ký ức về Cao phụ tức khác ùa về, càng càng rõ ràng như mới xảy ra ngày hôm qua.
Cuối cùng, nhớ đến nguyên nhân Cao phụ dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, Cao phụ làm giàu nhờ vào một món đồ cổ từ hàng ngàn năm trước. Năm đó, khi còn trẻ, Cao phụ đã mua một chiếc bầu rượu ở thị trường đồ cổ. Người bán nói rằng đó là đồ sứ từ triều Tống, mang thở của tiên nhân, và Cao phụ lập tức tin tưởng.
Sau khi mang về nhà, Cao phụ rửa sạch chiếc bầu rượu và rót rượu vào bên trong. Cả gia đình, già trẻ đều uống mỗi người một ly với hy vọng có thể dính tiên khí của cổ nhân. Sau đó, Cao phụ mời chuyên gia giám định, và chuyên gia cho đó là nước tiểu hồ từ triều Tần. Tuy rằng thật sự là vậy, nhưng câu chuyện không dễ giải thích. Duy nhất điều làm mọi người vui mừng là Cao gia đã phất lên nhanh chóng nhờ vào chiếc nước tiểu hồ này.
Cao Hàn không cao hứng đứng dậy, hắn tình nguyện không biết sự thật chính mình đã từng uống qua nước tiểu cổ nhân, ếch ngồi đáy giếng, Cao phụ tính cách ,thể thấy được là cỡ nào không đáng tin cậy. Cao gia sau mười mấy năm có thể đạt tới thành tựu này, công lớn thuộc về Cao mẫu, người luôn ôm chặt hắn không buông tay.
Cao mẫu tính cách mạnh mẽ, làm việc quyết đoán, tâm tư lại tinh tế. Trong công việc kinh doanh, bà là nữ cường nhân, nhưng không giống những nữ cường nhân khác, bà không xuất đầu lộ diện mà yên lặng làm người phụ nữ đứng sau Cao phụ. Bà mới là người thật sự làm chủ Cao gia.
Cao Hàn đặt tay lên lưng Cao mẫu, cười nhẹ nhàng. Ban đầu, hắn không định tham gia vào thế giới của dưỡng phụ dưỡng mẫu của nguyên chủ, vì hắn là người độc lai độc vãng. Hắn sợ rằng một khi cảm nhận được sự ấm áp của tình thân, hắn sẽ không muốn buông tay. Tuy nhiên, hiện, hắn đã thay đổi ý định.
Đối với đôi phu thê mà tâm trí luôn hướng về con nuôi này, không có gì lạ lẫm dù đã xa cách một năm. Trong lòng họ, hắn vẫn là con trai của họ. Có lý do nào để xa cách nữa? Thật sự, nếu làm như vậy, họ sẽ nhận ra và có thể còn suy nghĩ miên man. Cuối cùng, để thành toàn cho hắn, họ sẽ áp lực tình cảm của mình. Vì vậy, hãy thuận theo tự nhiên.
“Nhi tạp, mặt ngươi như thế nào trở nên trắng như vậy , phấn nộn, ngươi dùng cái gì bảo dưỡng?” Cao phụ đột nhiên nắm một bên gương mặt Cao Hàn “Cùng ba nói nói, làm mẫu thân ngươi cũng bảo dưỡng chút, nàng đều xuất hiện nếp nhăn.”
Bầu không khí hảo hảo ấm áp, liền như vậy bị Cao phụ phá hủy, Cao Hàn còn không có phản ứng, Cao mẫu trước dẫm Cao phụ một chân, Cao phụ ngao ngao mà kêu một tiếng.
“Ngươi không nói lời nào không ai nói ngươi câm!” dưỡng mẫu trừng hắn cái, xem hắn một bộ muốn chặt đứt biểu tình, không thể nhịn nữa, “La cái gì mà la, ta không có thật sự dẫm đi xuống.”
Cao phụ lập tức nghiêm túc, “Lão bà, ta đây cũng là vì ngươi tốt, không hảo hảo bảo dưỡng, về sau người khác nói ngươi là bà thím già, ta lo lắng sẽ xông lên đi theo bọn họ liều mạng, ngay cả nữ nhân nói ngươi cũng giống nhau.”
Cao mẫu vô lực thở dài một hơi, bề ngoài đối với hắn như vậy ấu trĩ cảm thấy không thể nề hà, nhưng khóe miệng vẫn luôn tươi cười, “Được rồi, nói đùa dừng ở đây, nên nói chính sự.”
Cao mẫu nghiêm túc lên, cả người khí chất đều thay đổi, Cao phụ cũng không dám lại lộn xộn, giống như trung khuyển đứng bên cạnh nàng.
“Tiểu Hàn, Đường Chấn Bình có phải hay không, giống như một năm trước không cho chúng ta cùng ngươi liên hệ đột nhiên đem chúng ta tiếp nhận tới, hắn tuyệt đối không phải người tốt như vậy, có phải hay không muốn mượn chúng ta uy hiếp ngươi?”