Buổi sáng ngày hôm sau, trạng thái tinh thần của Diệp Thanh Hàn cơ hồ dùng mắt thường cũng có thể thấy được là vô cùng mỏi mệt. Vô nghĩa! Bị Diệp Kiều tra tấn cả đêm là ai cũng phải mỏi mệt thôi.
"Bọn họ là chó cùng rứt giậu, không thắng được chúng ta, cũng muốn ghê tởm chúng ta một chút?" Tô Trạc cười nhạo.
"Ai biết." Mặc kệ Diệp Kiều có mục đích gì. Ít nhất hiện tại nàng đã thành công.
Bởi vì ba tông bọn họ xác thật bị lăn lộn quá sức, hiện tại chóng mặt nhức đầu chỉ muốn đi ngủ.
"Hôm nay không tìm yêu thú nữa." Diệp Thanh Hàn làm một thủ thế: "Nghỉ ngơi tại chỗ, ngày thứ năm lại đi ra ngoài cũng không muộn."
Dù sao thứ tự của bọn họ đã ổn định, nếu còn không nghỉ ngơi thì thần thức của bọn họ sẽ hỏng mất.
"Ở một phương diện nào đó, mục đích của Diệp Kiều cũng coi như đạt thành, dùng loại biện pháp nham hiểm như vậy kéo dài thời gian của ba tông khác. Trong ngày hôm nay, bọn họ có thể giết được không ít yêu thú."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT