Da đầu Diệp Kiều tê dại là bởi vì, thứ của nợ phía sau, quá là xấu xí.
Yêu thú kia có 4 cánh tay, trên đầu cắm đầy lông vũ so le không đồng đều, có tận mười mấy đôi mắt, ở trong bóng đêm còn lóe hàn quang, quả thực làm cho người nhìn mà phát khiếp.
Diệp Kiều vô thức ngừng thở, bị ghê tởm mà nổi hết cả da gà da vịt.
Chu Hành Vân lại bị đám lông lộn xộn trên đỉnh đầu nó làm cho khó chịu đến ngứa răng, hắn khẽ nhấp môi, đạm mạc nói: "Nguyên Anh kỳ."
"Dựa vào!" Diệp Kiều vẫn luôn cảm giác được có cái gì đang nhìn bọn họ, nhưng nàng chỉ mới Trúc Cơ, vượt cấp đi cảm thụ Nguyên Anh kỳ gì đó đang để mắt nàng? Khó trách a! Mẹ nó, nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm như vậy, nàng không cảm giác được mới là có quỷ. Yếu thú cảnh giới càng cao thì diện mạo lại càng kỳ quái, Diệp Kiều vốn dĩ cho rằng loài rắn, chuột dạo trước đã đủ kỳ quái, không ngờ yêu thú Nguyên Anh kỳ lại càng vượt xa trí tưởng tượng của con người.
Diệp Kiều đứng im bất động, cứng ngắc khều khều đại sự huynh đang phát ngốc nhà mình: "Chạy mau!"
Yêu thú cảnh giới càng cao thì chỉ số thông minh cũng càng cao theo, Chu Hành Vân không yếu, đại khái là ném chuột sợ vỡ đồ khiến cho nên nó không dám lỗ mãng xông lên, hơn nữa từ lúc ban ngày nó đã bắt đầu quan sát hai người rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT