Đá lưu ảnh? Ông trời ơi!
"Diệp Kiều." Tống Hàn Thanh như muốn nứt ra: "Ngươi còn mang theo đá lưu ảnh à?"
Đúng là vô đạo đức a, làm gì có người tốt nào mà tiến vào Ma tộc còn thủ sẵn đá lưu ảnh kia chứ?
Vẻ mặt vạn năm bất biến của Diệp Thanh Hàn cũng dần dần xuất hiện xư thế nứt vỡ, rốt cuộc là ai cũng không muốn nhớ lại thời điểm lúc mình bị bỏ tù, còn bị Diệp Kiều chỉ huy xoay quanh. Nhưng ai bảo tên chày gỗ Tô Trạc này một hai không phục cơ chứ?
Tống Hàn Thanh chỉ có thể lạnh lùng trừng mắt nhìn liếc mắt vị sư đệ của mình, trơ mắt nhìn Tần Phạn Phạn ném lưu ảnh ra, hình ảnh nháy mắt xuất hiện trước mắt mọi người. Không chỉ chúng thân truyền mà các tông chủ cũng tò mò không biết Diệp Kiều đã trải qua những gì. Bọn họ chỉ nghe được động tĩnh, còn tình hình cụ thể bên phía Diệp Kiều như thế nào, Tần Phạn Phạn cũng chưa hỏi, sợ làm hỏng đại kế của đệ tử nhà mình.
Dưới cái nhìn chăm chú của một đám người, hình ảnh đầu tiên bọn họ nhìn thấy là sau khi Diệp Kiều bị truyền tới địa bàn của Ma tộc, sau khi lấy lại bình tĩnh, nàng dán bùa chú lên người, thành thạo lột y phục của một ma binh. Lại nhìn thấy Diệp Kiều hành động đáng khinh như thế nào, bất động thanh sắc ghi nhớ ngôn ngữ của Ma tộc, sau đó ngựa quen đường cũ bắt chuyện với người ta thu hoạch tin tức.
Tư Diệu Ngôn đúng trọng tâm mà đánh giá: "Có bản lĩnh của nàng nhưng lại không có lá gan của nàng, mà dẫu có lá gan to bậc ấy, các ngươi cũng không nhớ được ngôn ngữ của Ma tộc đi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT