Dưới ánh mắt hâm mộ cùng ghen ghét của một đám đệ tử nội ngoại môn, Diệp Kiều bình thản ung dung đuổi kịp mọi người, chúng tu sĩ có tiền ở Tu chân giới mỗi khi đi ra ngoài đều dùng tàu bay, một lần có thể chịu tải hơn ngàn người, không có tiền chỉ có thể khổ cực ngự kiếm.
Nàng tới Tu chân giới lâu như vậy, ngay cả tàu bay trông như thế nào cũng chưa gặp qua, Minh Huyền điểm điểm mũi chân, tính toán nói: "Dựa theo lộ trình thì hẳn buổi chiều là có thể đến Vấn Kiếm Tông."
Minh Huyền không hề nghi ngờ là một kẻ có tiền, hắn không hề có cảm giác mới mẻ với tàu bay, người duy nhất cảm thấy tò mò chỉ có Diệp Kiều.
Chờ sau khi năm người bước lên tàu bay, Diệp Kiều dán mắt nhìn cảnh sắc bên ngoài, mấy người khác thì biếng nhác ngủ trong phòng, xem ra tàu bay này còn rất có phong phạm của phi cơ hiện đại a.
Tần Phạn Phạn giao ngọc bài cho từng người, rót linh lực vào trong, sau khi sáng lên, liền trầm giọng dặn dò: "Ngọc bài này đại biểu cho thân phận của các ngươi, lúc quản sự của Vấn Kiếm Tông tới an bài chỗ ở thì đưa cái này cho bọn họ xem một chút là được."
Diệp Kiều nhận ngọc bài của mình, tùy tay treo ở bên hông.
Không sai biệt là mấy so với suy đoán của Minh Huyền, mãi cho đến buổi chiều tàu bay mới tới nơi cần tới, so với Vân Trung Thành náo nhiệt phồn vinh, Phù Sinh Thành lại càng giàu có hơn, tiểu thương cũng chưa nhìn thấy mấy người, cơ hồ tất cả đều là cửa hàng, Diệp Kiều cũng không dám loạn xem. Đồ của Vân Trung Thành nàng còn mua không nổi, càng đừng nói là những cửa hàng dưới chân đệ nhất tông phái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT