Vì muốn tránh một trận vây đánh do Diệp Kiều ban tặng, Tống Hàn Thanh tính toán thực lực đôi bên, theo sau kết trận tại chỗ, vây đám chó điên kia ở bên ngoài.
"Mau đem tinh thạch giao ra đây." Đám tán tu bên ngoài còn đang kêu gào: "Vân Thước, ngươi có bản lĩnh lấy tinh thạch, thì có bản lĩnh mở kết giới ra đi."
"Bảo Vân Thước đem tinh thạch giao ra đây!"
Trán Tống Hàn Thanh đổ đầy mồ hôi lạnh, đáy lòng đang mắng đến là thô tục: "Vân Thước rốt cuộc đã lấy của bọn họ cái gì?"
Chuyện giết người đoạt bảo trong bí cảnh cũng không hiếm thấy, hắn cũng tán thành loại hành vi này, nhưng điều đó không đại biểu Tống Hàn Thanh muốn bị quần ẩu đâu, Vân Thước không thể thông minh hơn một chút sao? Thế nào cũng phải nháo đến mọi người đều biết mới chịu à.
Trong nguyên tác Tống Hàn Thanh đối với Vân Thước một lòng ái mộ, nhưng mà dưới một loạt thao tác của Diệp Kiều, tia ái một còn chưa kịp nảy mầm trong lòng hắn đã bị hung hăng bóp chết rồi.
Lúc này Tống Hàn Thanh đừng nói là ái mộ, hắn hận không thể bổ đầu Vân Thước ra xem não của nàng ta có phải làm bằng bã đậu hay không.
Bên này, Vân Thước đang cùng các đệ tử Vấn Kiếm Tông đi tới địa điểm mục tiêu kia. Vốn dĩ một đường yên ổn, Vân Thước mới vừa ngồi xuống liền ngoài ý muốn bị một con tiểu thú quấn lấy. Bộ lông màu vàng, có hai cái lỗ tai dài, cái đuôi nhếch lên nhìn cực kì đáng yêu. Vân Thước là một người vô cùng yêu thích cái đẹp, lập tức không màng Diệp Thanh Hàn ngăn trở, cùng con thú nhỏ này ký kết khế ước.
Diệp Thanh Hàn nhiều ít có chút bất đắc dĩ, nói: "Vân sư muội, nếu đây chỉ là một yêu thú bình thường, vậy khế ước này của ngươi tương đương với việc ngươi phải gắn chặt với một con linh vật dễ thương mà thôi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT