Thần sắc Quý phi đầy vẻ hoảng hốt nhìn Diệp Kiều dùng khăn che kín mặt, dẫm lên vài người từ trên trời giáng xuống. Ngoan ngoãn? Đứng đắn?
"Bà nội." Chu Tú bò lên, thiếu chút nữa bị thao tác như mãnh hổ của Diệp Kiều làm cho nôn ra tại chỗ, hắn thành khẩn hỏi: "Vừa rồi thứ đuổi theo chúng ta không bỏ, rốt cuộc là gì vậy?"
"Tà thần!" Diệp Kiều đáp không chút giấu giếm.
"Chuẩn xác mà nói là một đạo hư ảnh." Dừng một chút, nàng không quên duy trì dáng vẻ bề trên, thuyết giáo vài câu, miệng lưỡi giống như đang dạy cháu nhỏ: "Người trẻ tuổi thì phải rèn luyện nhiều vào, nhìn xem tốc độ của bà nội ngươi đi."
Nửa câu sau Diệp Kiều nói cái gì, hắn đã nghe không vào, cả đầu óc chỉ tới lui hai chữ. Tà thần.. Tà thần? Vừa rồi thứ đồ chơi truy đuổi bọn họ kia thế mà lại là tà thần?
Chu Tú ngập ngừng nhìn nàng, rất muốn hỏi 'sao ngài lại chọc tới nó'. Người thường muốn nhìn thấy tà thần cũng đã khó như lên trời rồi. Hắn thật sự rất tò mò, rốt cuộc nàng có lai lịch gì, làm xong loại chuyện như vậy còn có thể toàn thân rút lui, Tu chân giới hẳn là không tìm nổi ra người thứ hai.
Chu Tú nghĩ như thế nào, Diệp Kiều tạm thời không biết được, nàng rất không có lương tâm vứt mấy đứa cháu ra sau đầu, bị Mộc Trọng Hi lôi lôi kéo kéo đến trước mặt mẹ ruột của hắn, nhiệt tình giới thiệu: "Đây là đồng môn của con."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play