Một đường hi hi ha ha đi tới Minh gia, càng về gần nhà, Minh Huyền càng có chút bồn chồn, cọ tới cọ lui nửa ngày cuối cùng là bị Diệp Kiều một đường kéo vào, nàng không chột dạ, hắn chột dạ làm cái gì không biết.
"Hình như rất lâu rồi ta chưa về nhà." Minh Huyền lẩm bẩm: "Cha ta nhìn thấy ta hẳn là sẽ cao hứng đi?"
Mộc Trọng Hi duỗi người: "Chờ đại bỉ kết thúc, ta cũng phải về nhà."
"Sai." Minh Huyền sửa lại lời hắn: "Ngươi phải gọi là hồi cung."
Gia chủ Minh gia là một ông lão rất hòa ái, nhìn thấy mấy người mặc tông phục từ xa đi tới, ông ta thanh thanh giọng, từ ái hô: "Đã trở lại a."
Minh Huyền đứng ở nơi đó, chưa kịp hưởng thụ cảm giác ân cần hỏi thăm của người nhà đã bị đoàn người đến đón khách đã nhanh như chớp đẩy hắn ra, bắt đầu vây quanh Diệp Kiều, lấy cha hắn cầm đầu, mỗi người đều vô cùng tha thiết.
"A, ngươi chính là Diệp Kiều trong lời đồn đi." Đối phương mỉm cười: "Thật cao hứng nhận thức ngươi a Tiểu Kiều, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, trăm nghe không bằng một thấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play