Diệp Kiều đi đương nhiên sẽ không đơn thương độc mã, nàng gọi thêm mấy sư huynh không ngủ đi cùng để tăng thêm can đảm cho mình, rốt cuộc đó là hang ổ của Vân Ngân, một mình nàng đi không an toàn. Vì thế hơn nửa đêm, Mộc Trọng Hi cùng Minh Huyền bị nàng gọi đi.
"? Muội kêu chúng ta làm gì?"
Diệp Kiều: "Ai bảo các huynh không ngủ." Buổi tối không ngủ thì bồi nàng cùng đi Nguyệt Thanh Tông dạo một vòng thôi.
Minh Huyền thống khổ. Sớm biết thế thì đi ngủ sớm một chút.
Trừ bỏ Diệp Kiều tinh thần phấn chấn ra, hai người khác hận không thể chà đầu xuống dưới đất, lúc ba người đi vào Nguyệt Thanh Tông, đèn đuốc ở ngọn chủ phong vẫn sáng trưng, ngay khi nhận ra hơi thở xa lạ xâm nhập, trận pháp lập tức khởi động, mấy đệ tử Nguyệt Thanh Tông vốn đã mệt mỏi rã rời chợt tỉnh tảo tinh thần lại.
"Người nào dám tự tiện xông vào Nguyệt Thanh Tông?" Bọn họ cảnh giác trợn to mắt quát.
Diệp Kiều vẫy vẫy tay: "Là ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT