Vân Thước nhẹ nhàng cười một tiếng: "Ta là Kim Đan kỳ. Ngươi chỉ mới Trúc Cơ, như vậy không công bằng với ngươi."
Vừa rồi nàng ta cố ý dùng kiếm quyết đè đánh Diệp Kiều, mỗi lần đều như mèo vờn chuột, lúc Diệp Kiều trốn trốn tránh tránh, lại cho nàng một kiếm, điều này làm Vân Thước cực kỳ thư thái.
Nhưng không biết Diệp Kiều bị làm sao, đều bị bức đến mức chật vật như vậy, thế mà còn cười được.
Diệp Kiều xoa xoa vị trí đan điền đang xao động, cảm thấy cũng đã không sai biệt lắm, nhẹ nhàng thở ra một hơi: "Ngươi nói đúng." Thiếu nữ thế mà lại vô cùng bình tĩnh gật đầu.
"Trúc Cơ đấu với Kim Đan, xác thật là không công bằng."
Y phục của Diệp Kiều bị cắt rách vài chỗ, trên cánh tay cũng bị rách ra mấy vết, nàng bình thản lau vết máu trên khóe miệng, sau đó khẽ mỉm cười. Chuẩn bị cho Vân Thước tận mắt nhìn thấy cái gì gọi là đương trường phá kính.
Kim Đan đấu với Kim Đan, như vậy đã đủ công bằng chưa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT