Sau núi thi thoảng lại truyền đến âm thanh tranh cãi, tràng cảnh vô cùng náo nhiệt. Đám trẻ này mà tụ lại một chỗ thì sẽ không có lúc nào an tĩnh được.
Mấy sư huynh của Trường Minh Tông đều chạy tuốt ở phía sau, Tiết Dư lại hiếm khi nghiêm túc chạy bộ, Diệp Kiều dựa vào việc đạp lên bả vai người khác, thuận lợi đuổi kịp tam sư huynh đằng trước, hai người cùng nhau chạy.
"Vân Thước của Nguyệt Thanh Tông." Tiết Dư nhìn nhìn đám thân truyền bị mình bỏ phía sau, thanh âm có chút dồn dập: "Nàng đã được thả ra."
Ngay từ đầu Diệp Kiều đã không chú ý tới có những ai, nhìn về phía sau, chậm rì rì nói: "Đại khái là còn hai ngày đã tiến bí cảnh, nên kết thúc hình phạt rồi phóng thích."
Nàng hiểu rõ Vân Ngân, biết đối phương nhiều lắm là làm ra bộ dáng, Vân Thước chính là linh căn cực phẩm mà Vân Ngân gửi gắm hi vọng, sao có thể bỏ được mà trừng phạt nặng nàng ta chứ.
Sau núi vốn dĩ cũng không lớn, còn bị một đám thân truyền chiếm lĩnh, lúc chạy bộ đương nhiên cũng phải chạm mặt. Lúc Diệp Kiều cùng Vân Thước nghênh diện đụng phải, nàng vốn cho rằng Vân Thước trải qua lần giáo huấn vừa rồi, sẽ không chủ động nói chuyện với mình nữa.
Không ngờ đối phương thế mà lại mở miệng, Vân Thước mím môi, lúc hai người sắp chạy qua nhau, nhẹ giọng nói một câu: "Nhị sư tỷ, ngươi ở Tu chân giới ngây người lâu như vậy, đã từng nghe nói qua một câu, ông trời sẽ đền bù cho người chăm chỉ chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT