"Cái điều kiện này mà ông nói, trong bộ đội thì có cả đống." Tống Quốc Hồng nhàn nhạt liếc ông ấy một cái: "Vấn đề là, sau khi kết hôn, ai mà không muốn có đứa con cho riêng bản thân mình? Vừa rồi bác sĩ nói ông cũng nghe rồi đấy, hai lần liên tục bị kích thích lại cộng thêm bệnh tim của Tiểu Tô bị tái phát, từ nay về sau không thể bị ức hiếp, chịu mệt hơn nữa, lại càng không thể đòi hỏi sinh con nữa."
Phương Đông Thăng: "Vậy thì lựa chọn một người thành thật an phận, cũng không thể sinh con được."
Tống Quốc Hồng lắc đầu nói: "Loại người này mà ông nói, đúng là tốt, thế nhưng sau này không giúp đỡ được gì thì sao? Qua mấy năm nữa bộ đội mà giải trừ quân bị, nói không chừng sẽ phải quay trở về quê, đợi đến lúc đó hai đứa trẻ phải làm sao? Để bọn chúng trở về cùng, mấy năm không gặp, ông nỡ sao?"
"Thế có ai mà góa vợ phải chăm sóc một hai đứa con gì đấy, năng lực xuất chúng không?" Phương Đông Thăng nói: "Như vậy thì mọi người đều có con cái rồi, cũng không cần sinh thêm nữa."
"Cái này thì..." Tống Quốc Hồng vuốt bộ râu suy nghĩ một lát, bàn tay đột nhiên dừng lại, kêu lên: "Đứa con trai nhà Triệu Nho Sinh, vừa mới ly hôn."
"Triệu Nho Sinh?" Bí thư Lý sửng sốt: "Cái tên này có chút quen thuộc."
Tống Quốc Hồng: "Là cái người cầm đầu mà năm đó hợp quân lại với chúng ta ở Tương Nam, công chiến bảy mươi hai cao điểm."
"Ồ, là ông ấy à, tôi nhớ ra rồi! Nhớ ra được rồi!" Bí thư Lý kích động vỗ tay bôm bốp: "Ông ấy vẫn khỏe chứ?"
"Vẫn còn khỏe lắm, nghe con trai út nhà ông ấy nói, cơ thể tráng kiện vô cùng." Tống Quốc Hồng cười nói: "Mấy năm trước thăng chức được điều tới thủ đô rồi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play