Sau khi dùng hành động mãnh liệt để bày tỏ nỗi nhớ nhung dành cho nhau, Chu Hữu Tường đưa tay lau mồ hôi trên trán, rồi cầm lấy lá thư trên tủ đầu giường, lấy thứ bên trong ra nói: "San San, em xem, anh không hề lừa dối em một lời nào. Trước khi ở bên cạnh em, anh đã bị người ta bỏ rơi rồi. Người ta vội vàng muốn sống chung với người khác, không có thời gian quay lại ly hôn với anh, trực tiếp gửi giấy ly hôn cho anh. Đây là muốn hoàn toàn cắt đứt quan hệ với anh, không muốn gặp anh một lần nào nữa..."
Chu Hữu Tường nói xong lại lộ ra vẻ mặt đau khổ như người bị phụ bạc: "Hai người bọn anh kết hôn nhiều năm, dù có vấn đề gì đi nữa thì bọn anh vẫn có hai đứa con trai. Cô ta nói ly hôn là ly hôn, không cho anh lấy một cơ hội níu kéo. Bây giờ con trai út ở bên cô ta, sau này sẽ gọi người khác là cha, có lẽ lớn lên cũng sẽ không nhận anh nữa..."
"Anh đã hy sinh cho gia đình nhỏ này nhiều năm như vậy, không ngờ cuối cùng lại nhận kết cục như thế này. Có thể anh còn không có người để chống gậy đưa tang nữa..." Chu Hữu Tường nói đến đây, mặt đầy vẻ đau khổ rồi tự bứt tóc của mình.
Bạch San San thấy vậy, thương xót ôm anh ta vào lòng: "Anh Chu, bây giờ anh có em rồi. Có em ở đây, anh sẽ không tới nỗi không có ai để chống gậy đưa tang đâu."
Chu Hữu Tường hoang mang nhìn Bạch San San hỏi: "San San, em nói gì vậy?" Sau đó anh ta kích động đến mức ngồi thẳng người dậy: "San San, em bằng lòng sinh con cho anh đúng không?"
Một lúc sau, anh ta lại thất vọng cúi đầu: "San San, mặc dù anh cũng rất muốn có con với em, như vậy em sẽ mãi thuộc về anh. Nhưng anh biết, anh ba của em sẽ không bao giờ chấp nhận anh. Anh hơn em mười mấy tuổi, gần bằng tuổi anh cả của em, hơn nữa anh còn từng ly hôn, có hai đứa con trai. Anh ba sẽ không thể đồng ý chúng ta ở bên nhau, đợi anh ấy biết mối quan hệ của chúng ta, nhất định sẽ bắt ép anh và em chia tay."
"Anh Chu, anh ba em không phải là người như vậy. Chỉ cần anh đối xử tốt với em, anh ba sẽ không phản đối đâu. Trước đây anh ba phản đối em và Lập Nhiên, là vì nhà Lập Nhiên ở quá xa nhà em. Còn Lập Nhiên thì chưa đủ chín chắn, quá trôi nổi bất định. Nhưng anh thì khác, anh làm việc cẩn thận, chăm chỉ, lại còn kiếm được tiền, biết lo cho gia đình. Mà bây giờ anh cũng đã mua nhà, không cần về quê nữa. Anh ba cũng không có lý do để phản đối đâu!" Bạch San San nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play