“Vì sao lại muốn đến Hoa Thành? Xảy ra chuyện gì sao?” Giản Văn Minh hỏi.
Hề Chính đáp: “Tần Tự Hành đã biết chuyện hai anh em các em, gã sẽ không dễ dàng bỏ qua. Dù không dám manh động ở bên này, nhưng khi trở về Hoa Thành, gã nhất định sẽ tiếp tục điều tra. So với việc để đến lúc đó mới bị động ứng phó, chi bằng chúng ta chủ động trở về, nắm thế chủ động trong tay, tự mình công khai thân phận hai anh em song sinh của các em. Càng công khai rõ ràng, người khác càng khó nghi ngờ. Hơn nữa, tôi e rằng chuyện này cũng chẳng giấu được bao lâu nữa đâu.”
Giản Văn Minh thấy Hề Chính nói rất có lý.
Thực ra hôm nay cậu cũng đã nghĩ đến chuyện đó rồi.
Chỉ là nếu muốn trở lại Hoa Thành, vẫn nên báo cho anh cậu một tiếng trước.
Hề Chính dường như đã đoán được tâm tư của cậu, liền nói: “Tôi đã gọi điện cho anh trai em rồi. Cậu ấy cũng đã đồng ý. Mau đi chuẩn bị đồ đạc đi, Tần Tự Hành đã về nước rồi.”
Giản Văn Minh khựng lại một chút, hỏi: “Chân gã khỏi rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT