Sở Minh Giai chậm rãi mở miệng: “Đứa bé này rất có linh khí, bác bỏ thi thể của nó vào trong hũ tro cốt, lại tiến hành trấn áp, hồn phách của nó không biến đổi thành hung vật, mà biến thành vò quỷ. Nó tìm được bác nhờ dây mẹ con nhưng lại không trả thù bác, chỉ đến thăm bác mỗi ngày, nó còn có suy nghĩ hướng thiện của con người.”
Vò quỷ rất hiếm gặp, chỉ có ở trong cổ đại. Có vài đạo sĩ tu luyện tà thuật sẽ bỏ con người vào trong vò, sau đó tiến hành luyện hóa. Vò quỷ được luyện thành sẽ lấy vò làm cơ thể chính, đao thương bất nhập, quỷ khí mạnh mẽ, tuỳ ý nghe theo đạo sĩ sai khiến.
Lưu Hồng nghe tới chỗ này, sụp đổ thét chói tai: “Đã nói rồi mà, nó không phải con tôi! Không phải! Nó là sát tinh khắc bố khắc mẹ!”
Cảm xúc của Lưu Hồng kích động, lắc đầu lẩm bẩm: “Lúc tôi mang thai nó, sát khí của nó rất nặng, bọn nhỏ chung quanh đều khóc vì sợ nó. Lúc đó tôi không dám ra cửa, bởi vì, bởi vì hàng xóm đều chê tôi...”
Người lớn tuổi không cho bà ta đi bằng cửa chính, cho rằng bà ta hù dọa con cái trong nhà. Cho nên, sau này, đại sư tới nhà nói đứa con khắc bố khắc mẹ, bà ta lập tức tin điều đó.
Sở Minh Giai yên lặng mấy giây, cúi đầu nhìn lối vào hầm trú ẩn, nhẹ giọng nói: “Nghe thấy chưa? Bác ấy không nhận nhóc.”
Mọi người: “...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play