Lâm Tịch dùng ánh mắt ướt át, vẻ mặt điềm đạm đáng yêu nhìn Từ Mạn Vân, làm bộ như Tây Thi ôm ngực, giọng nói tràn đầy bi thương:
“Tôi thật đau lòng! Tại sao bọn họ lại liên thủ lừa dối tôi như vậy? Giờ xảy ra tai nạn xe, họ còn bỏ mặc tôi tự sinh tự diệt, không thèm đoái hoài.”
Cô tiếp tục, ánh mắt vừa đau thương vừa cảm kích:
“May mắn là cô lạc đường đi ngang qua đúng lúc, nếu không, tôi thật sự không dám nghĩ đến kết cục của mình. Có lẽ tôi sẽ phải cưa chân vì chậm trễ điều trị, hu hu hu!”
Hai tay Từ Mạn Vân ôm ngực, ánh mắt tràn đầy vẻ trêu chọc.
“Cô An, tôi chỉ là người mù đường, không phải đồ ngốc. Cô muốn gì thì cứ nói thẳng, đóng vai tiểu bạch hoa để giành sự đồng cảm, không hợp với cô đâu!”
“Ồ? Cô vậy mà cũng nhìn thấu được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play