Không có Lưu Thiến líu ríu, dường như ba người họ đột nhiên trở nên rất quạnh quẽ. Trong đêm tối, những loài chim và côn trùng không biết tên phát ra tiếng kêu to, Lâm Tịch nghe thấy Chu Hiểu Lan xoay người, lại tiếp tục xoay ngược, trằn trọc trở mình.
Lâm Tịch không khỏi cảm thấy buồn bã, chắc hẳn đêm nay trong lòng ai cũng không thoải mái, dù sao tính từ ngày ở trên thuyền, bốn người họ đã ngây người cũng nhau suốt năm ngày, cũng cùng chung cảnh hoạn nạn với nhau.
Trong đêm yên tĩnh, đột nhiên truyền đến từng tiếng nức nở bị đè nén, là Giang Bội Linh đang khóc.
Chu Hiếu Lan lại trở mình, Lâm Tịch thở dài, không nói gì.
Giang Bội Linh áy náy nức nở nói: “Thật xin lỗi, chị Băng, em.. Em âm î.. Âm ĩ đến hai người nghỉ ngơi.”
"Đừng nói xin lỗi, thật ra trong lòng tôi cũng rất khó chịu." Trong giọng nói Lâm Tịch mang theo đau thương.
Giang Bội Lĩnh nghe Lâm Tịch nói như vậy, nước mắt cũng không cách nào kìm chế, rơi xuống cuồn cuộn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT