“Dừng.” Tiêu Hiểu không muốn xem anh ta diễn tiết mục thâm tình không chuyên nữa: “Làm khó anh tự tin về bản thân mình như vậy, tuy nhiên điều đáng tiếc là, trước giờ tôi chưa từng thích anh, trước đây không thích, sau này lại càng không! Nếu như anh còn xuất hiện trước mặt tôi lần nào nữa, cẩn thận tôi nói cho chồng tôi, bảo anh ấy đánh chết anh!” Nói rồi cô giơ nắm đấm lên, nhưng cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn, trông cứ hung dữ một cách đáng yêu.
Lý Tri Tân thấy vậy ngẩn ra, sau đó cười khổ nói: “Anh biết rồi Nhị Muội, em quả nhiên vẫn còn trách anh. Người ngang tàng bạo ngược như Vương Vệ không thể cho em hạnh phúc, em yên tâm, anh nhất định sẽ dẫn em thoát khỏi bể khổ.”
Lý Tri Tân không hiểu tiếng người như vậy, quan trọng nhất chính là anh ta nói Vương Vệ là bể khổ, lời này khiến Tiêu Hiểu không nhịn nổi nữa. Vốn dĩ Tiêu Hiểu đã muốn đi lại dừng bước chân, cô nhìn Lý Tri Tân khinh miệt cười nhạo một tiếng, khóe môi nhếch lên độ cong vậy mà lại giống y Vương Vệ.
Cô đánh giá cả người Lý Tri Tân một lượt giống như nhìn hàng hóa, khó hiểu hỏi anh ta: “Ở điểm thanh niên trí thức của các anh có gương không?”
Lý Tri Tân không hiểu.
“Nếu như có, anh hẳn là đã từng soi. Anh tự nhìn bản thân xem, rõ ràng dáng dấp xấu xí, lại còn thích làm mình làm mẩy, sao, cảm thấy híp mắt, giả vờ ra vẻ thâm tình là có thể mê đảo cả đống thiếu nữ kém hiểu biết chắc? Có phải anh cảm thấy chính mình rất có sức hút, chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay là các cô gái sẽ bổ nhào vào người anh đúng không?” Tiêu Hiểu thật sự rất nghi hoặc tại sao Lý Tri Tân lại cảm thấy tướng mạo của anh ta có thể mê hoặc được cô, so sánh với Vương Vệ, bộ dáng này của anh ta chẳng phải xấu xí hay sao.
Xấu… xấu xí?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play