Cha mẹ thương em trai bọn họ chịu nhận, ai bảo bọn họ không phải con trai chứ? Nhưng chị hai đã lấy chồng rồi, bây giờ thịt quý giá đến mức nào chứ? Sao mẹ không nghĩ xem, số thịt này đều là do anh rể lấy về được, nếu như chị hai cứ luôn mang về nhà mẹ, anh rể sẽ nhìn chị hai như thế nào? Chị hai phải làm sao?
Mẹ Tiêu bị Tam Muội vạch trần một cách không hề lưu tình như vậy, trên mặt rất lúng túng: “Con bé này, nói cái gì vậy, mẹ cũng đâu có để các con đói chết.”
Tứ Muội hừ một tiếng: “Đúng là không chết đói, vẫn còn chút hơi tàn.”
Cha Tiêu sợ Vương Vệ, vẫn luôn vùi đầu ăn cơm, nghe Tứ Muội nói như vậy, ông ta mới ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn cô ấy: “Sao, trong lòng mày còn oán trách?”
Ông già này, ở trước mặt Vương Vệ ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, nhưng lúc đối mặt với con gái lại rất có uy nghiêm của người làm cha.
Nói một cách chính xác, ông ta vẫn chưa được coi là ông già, vừa mới qua bốn mươi, hoàn toàn là người trung niên, nhưng ông ta vừa đen vừa gầy, còn quanh năm cau mày, nhìn đã thấy là một ông già còng lưng.
Tứ Muội bị mắng lại, bị Tam Muội kéo một cái, cô ấy bĩu môi không cam lòng cúi xuống ăn cháo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT