Tay Vương Vệ run rẩy đưa ra, xem một lúc lâu mới bỏ xuống, chậm rãi quay đầu, môi hơi run run: “Chúng ta... thật sự có con rồi.”
Tiêu Hiểu biết anh bị điều bất ngờ khiến cho không biết làm sao nữa.
Cô vội vàng kéo tay Vương Vệ: “Đúng vậy, chúng ta có con rồi, chờ nó sinh ra sẽ biết gọi anh là cha, gọi em là mẹ.”
Vương Vệ hít sâu một hơi: “Ừ, con của chúng ta.”
Tiêu Hiểu kéo tay của Vương Vệ, rõ ràng cảm nhận được cả người anh đều đang khẽ run lên. Tiêu Hiểu tiến lên vòng lấy eo của anh, Vương Vệ tựa đầu vào vai Tiêu Hiểu khá lâu mới bình tĩnh trở lại.
Bác sĩ đã thấy rất nhiều vợ chồng son vừa nghe đến có con, kích động không thôi, thậm chí nghẹn ngào rơi lệ cũng có, nhưng hai người to gan trực tiếp ôm nhau giống như Vương Vệ và Tiêu Hiểu là lần đầu ông ta thấy.
Bác sĩ ho khan một tiếng: “Sau khi trở về phải chú ý nghỉ ngơi và ăn uống, tâm trạng phải bình lặng một chút, tâm trạng không nên quá lên xuống.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play