Lúc Vương Vệ nói mấy chuyện này, thần thái trên mặt kiêu ngạo, Tiêu Hiểu liền biết anh thích chúng. Tiêu Hiểu cười nói: “Mấy việc này em không quan tâm, nhưng anh không được khiến bản thân mệt mỏi. Cho dù anh không làm gì, em cũng có thể nuôi anh.”
Đừng nói là 5% cổ phần của công ty công ty kia, cho dù hiện giờ cô chỉ mang danh hiệu trưởng khoa danh dự của viện khoa học, mỗi tháng vẫn có khoảng một ngàn đồng tiền trợ cấp.
Như này hào phóng hơn trước kia nhiều, cũng một mặt thể hiện tài chính của quốc gia hiện tại đã khá hơn rất nhiều. Tiêu Hiểu biết, đây là phía trên biểu thị ý tốt đối với cô, dù sao thì, cho dù lượng tử máy tính hay là dùng lượng tử máy tính để tính toán vũ khí vượt trội hơn nước M thì đều cần bảo mật, không thể tuyên dương cô cũng chỉ có thể gắng sức bù vào bằng tiền bạc.
Vương Vệ nghe một lát, nhướng mày: “Em cảm thấy cần dựa vào vợ nuôi?”
“Sao, em nuôi anh, anh cảm thấy rất mất mặt?”
Mặt mũi? Mặt mũi đáng mấy đồng. Nhưng một đại lão gia như anh nếu cả ngày ở nhà dựa vào vợ nuôi thì ra thể thống gì! Anh chọt trán Tiêu Hiểu: “Anh để ý mặt mũi cái khỉ ấy.”
Tiêu Hiểu cũng chỉ đùa, bị Vương Vệ chọt trán cũng không tức giận, ngược lại còn dựa vào lòng anh, vân vê ngón tay anh: “Chúng ta sinh một đứa con đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT