“Lão Từ, cơm phải ăn từng miếng một mà, cuối cùng sẽ từ từ khá hơn thôi. Không phải chúng ta đã tạo ra lượng tử máy tính rồi ư? Chiếm cứ lãnh địa mũi nhọn thì sẽ có không gian thong thả phát triển kinh tế.”
Giáo sư Từ nghe vậy liền cười: “Đúng vậy.”
Đề tài đến đây dĩ nhiên là để dẫn đến người Tiêu Hiểu, những giáo sư này bình thường nhìn rất uy nghiêm đứng đắn, lúc này quả thực đã thổi phồng Tiêu Hiểu đến hết khả năng có thể.
Cuối cùng khoác lác đến mức Tiêu Hiểu cũng không nghe nổi nữa, lúc cô cười gượng hai tiếng đang muốn đổi chủ đề, hội trường bỗng nhiên xôn xao cả lên.
Giáo sư Vương đứng dậy nhìn, quay đầu kích động nói với Tiêu Hiểu: “Lãnh đạo tới rồi.”
Mọi người ào ào đứng lên.
Nhưng người có thể đi vào trong cái hội trường này, bình thường cũng đã gặp không ít nhân vật lớn, tuy là mọi người cung kính nhưng không thấy kích động nhiều lắm. Nói thật ra, ở trong lòng của những nhà khoa học nơi này còn tôn sùng Tiêu Hiểu hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play