Tối hôm đó lúc Vương Vệ tới đón Tiêu Hiểu, biết được cô sẽ nghỉ hai ngày, lập tức cong khóe miệng, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng, đuôi lông mày cũng không nhịn được mà nhếch lên.
Thừa dịp hai ngày này, Tiêu Hiểu và Vương Vệ dính chặt lấy nhau một phen, đi đến đâu cũng giống như trẻ sinh đôi dính liền vậy, Tiêu Hiểu hận không thể mọc từ trên lưng Vương Vệ.
Đáng tiếc không thể cứ mãi dính lấy nhau, buổi chiều ngày nghỉ thứ hai, Vương Hiểu Nguyệt và Đổng Vi đã tới.
Bọn họ đã liên tục hơn hai tháng chưa nhìn thấy Tiêu Hiểu, lần này đến mỗi người đều cho Tiêu Hiểu một cái ôm chặt: “Mấy ngày nay cô chạy đi đâu thế? Hỏi Vương Vệ, anh ấy chỉ nói cô có chuyện chính phải làm. Nếu không phải là tôi biết cô rộng lượng, còn tưởng rằng lần trước cô đến nhà tôi, thái độ đó của mẹ tôi đã đắc tội cô, ngay cả tôi cô cũng không gặp nữa đấy.”
Đổng Vi giận trách.
Vương Vệ để ba người các cô nói chuyện, tự giác đi làm cơm.
Tiêu Hiểu rót cho các cô mỗi người một chén trà, cười nói: “Sao lại thế được? Mấy ngày nay tôi đang làm một cái thí nghiệm, đã sắp xong rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play